Năm 19 tuổi, cô rơi vào lưới tình của đại gia hơn 16 tuổi Vương Quốc Tinh. Vì người đàn ông này, cô bỏ ngoài tai mọi lời can ngăn từ gia đình để tiến đến hôn. Không ngờ, sau khi kết hôn, Vương Quốc Tinh công khai ngoại tình, còn nói xấu vợ. Từ những phân tích trên cho thấy người tiêu dùng cần hết sức lưu ý khi lựa chọn các sản phẩm bông tẩy trang. Theo đó, bông tẩy trang phải là sản phẩm gắn dấu hợp quy CR nhằm đảm bảo chất lượng, nguồn gốc rõ ràng. Nếu lựa chọn phải sản phẩm bông tẩy trang chưa Nhưng thật là khéo tay nàng lại đụng tới Vương Hạo Nhiên cự long, liền vội vàng đem tay lùi về, nàng thật sự là ký xấu hổ lại sợ, không biết như thế nào cho phải. "A… Nóng quá nha! Kia thô… Lại kia dài… Dọa chết người…" Danh sách chương Vương Gia Đại Thúc Người Thật Xấu Chương 1: Tự Nhiên Xuyên Qua 1 Vương triều Vũ Trinh, Tế Thế Đường. Những tia nắng mặt trời đổ xuống, bao phủ mảnh đất thành một tầng ánh sáng rực rỡ, Tế Thế Đường là tiệm thuốc nổi tiếng nhất kinh thành, bên trong không chỉ có thần y nổi tiếng, mà còn có vô số những dược liệu quý giá khó tìm. Lịch Vạn Niên 2022 - Lịch Vạn Sự - Xem ngày tốt xấu, ngày 5 tháng 8 năm 2022 , tức ngày 08-07-2022 âm lịch, là ngày Hắc đạo. Các giờ tốt (Hoàng đạo) trong ngày là: Bính Tý (23h-1h): Thanh Long, Đinh Sửu (1h-3h): Minh Đường, Canh Thìn (7h-9h): Kim Quỹ, Tân Tị (9h-11h): Bảo Quang, Quý Fast Money. So với truyện Tướng Công Bám Người và Vương Phi Mười Ba Tuổi, thì Vương Gia Đại Thúc, Người Thật Xấu là một tiểu thuyết mới lạ hấp dẫn và có nội dung khác biệt so với hai tiểu thuyết Lịch sử - Xuyên không trên. Vương Gia Đại Thúc, Người Thật Xấu! xoay quanh nhân vật chính là nàng Hạ Thiên, một cô gái sống ở thế kỷ 21. Là một người theo chủ nghĩa duy vật, vốn không tin vào những chuyện xuyên không hay thần thánh ma quỷ, cô tốt nghiệp ngành dược rồi ra mở tiệm thuốc riêng để kiếm sống những tháng ngày bình yên, hạnh khi số phận đã tới , cô buộc phải xuyên không về quá khứ, trở thành vợ của một vị Vương Gia lớn tuổi và có tính cách lập dị. Không cam chịu số phận, Hạ Thiên bỏ trốn nhưng thất bại. Từ đó, mỗi ngày đều phải để cho tên Vương gia biến thái đó ôm ấp, cưỡng khổ của Hạ Thiên đó chính là tướng công của hắn - vị vương gia kia là một đại thúc có tuổi để ria mép đầy ra đó , còn được người dân tôn sùng là một đệ nhất đẹp trai. Khiến nàng chỉ biết cười khổ trong lòng mà tiếp tục sống nhờ trên thân xác người khác. Từ đây, biết bao nhiêu chuyện hài hước, oan gia đã xảy ra khi họ thành thân với nhau. Truyện Audio CV Lịch Sử Xuyên Không Vương Gia Đại Thúc, Người Thật Xấu! Tổng đề cử Vương Gia Đại Thúc, Người Thật Xấu! Đã có 3 người đánh giá / Tổng đề cử Giới thiệu Mục Lục Nghe Audio Kiếm Điểm Truyện Vương Gia Đại Thúc, Người Thật Xấu! xoay quanh nhân vật chính là nàng , một cô gái thế kỷ 21 , một người tốt nghiệp ngành dược để rồi ra mở tiệm thuốc riêng để kiếm sống ...Số phận đã tới , cô phải xuyên không để gặp một cao nhân đang bắt mình phải chịu hắn ôm ấp cưỡng hôn . Đó là một đại thúc có tuổi để ria mép đầy ra đó , còn được người dân tôn sùng là một đệ nhất đẹp trai ??? Đẹp trai chỗ nào , đúng là điên hết rồi .Nàng nghỉ uẩn , không muốn bị ép cưới cho gã đó nên đã bỏ trốn . Nhưng không thành nên đành sống chung với người đàn ông kia !!! Một câu chuyện gia đình hài hước được bắt đầu sau khi họ thành thân với nhau ... Tags doc truyen vuong gia dai thuc nguoi that xau! nguoi that xau! full nguoi that xau! prc vuong gia dai thuc “Vậy sao.” Giọng điệu của Thiên Thịnh Đế có vẻ rất thản nhiên, không nghe ra được điều gì khác thường, cũng không nhìn chằm chằm vào Nhậm Diệc nữa, chỉ nhàn nhạt hỏi “Ngươi hãy nói nguyên nhân tiểu thế tử đánh người đi.”“Hoàng thượng, kỳ thực Tiểu Phàm cũng là vì hoàng thượng cho nên mới ra tay đánh người.” Nhậm Diệc nói ra một câu khiến mọi người kinh đại thần nghe vậy đều sững sờ, ngay cả Thiên Thịnh Đế nghe xong cũng không tránh khỏi có chút sửng sốt “Ngươi nói Tiểu Phàm làm vậy là vì trẫm?”Tiểu Phàm là tiểu thế tử của Ly vương phủ, lại ngang nhiên đánh quý phi mà hoàng thượng sủng ái nhất, bây giờ lại chẳng những không hề sai, mà nguyên nhân đánh người còn là vì chính hoàng thượng?Đáp án này thật khiến cho người ta cảm thấy buồn cười? Vẻ mặt của Thiên Thịnh Đế như không thể tin, vợ mình bị đánh mà mình lại không thể trách?Nhậm Diệc đứng thẳng người, nghiêm túc nói “Nhậm Diệc bất tài, kỳ thực cũng là sư phụ của Tiểu Phàm, thần từng nghe Tiểu Phàm nói, hoàng thượng đã cho phép Tiểu Phàm có thể được miễn lễ đối với tất cả mọi người trên dưới trong vương triều Vũ Trinh này, hôm nay Nhàn phi nương nương lại đến phủ thất hoàng tử, Tiểu Phàm đã sớm quen với việc không cần phải hành lễ với người trong cung, vậy nên trông thấy Nhàn phi nương nương cũng không hành lễ, Nhàn phi nương nương lại nói Tiểu Phàm là điêu dân, muốn ra tay trừng trị.”Nói đến đây, hắn bỗng ngừng lại một chút, bàn tay sau lưng lén lút ra dấu, Tiểu Phàm đang quỳ dưới đất nhìn thấy ám hiệu này, lập tức hiểu ý, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn đám người trong ngự thư phòng, ánh mắt của bọn họ đều tập trung ở trên người Nhậm Diệc, bé lập tức lấy tay quệt nước miếng rồi bôi lên mắt, thoạt nhìn rất giống nước mắt bình Diệc cười thầm, hài lòng vì sự ăn ý giữa mình và Tiểu Phàm, sau đó khẽ ho nhẹ vài tiếng rồi lại nói tiếp “Hoàng thượng, ngài cũng biết, Tiểu Phàm chỉ mới sáu tuổi, lúc nhỏ lại không có phụ thân bên cạnh, chỉ có mẫu thân dạy dỗ nó, vất vả lắm mới có thể trở về trong cung, hoàng thượng và thái hậu nương nương yêu thương nó như vậy, thằng bé này vừa bị uất ức, đương nhiên là sẽ tìm người nào đối xử tốt với mình để làm chỗ dựa rồi, Tiểu Phàm cảm thấy Nhàn phi nương nương trách tội khiến trong lòng nó ủy khuất, bởi vì trước giờ cũng chẳng cần phải hành lễ với người nào, lại nhớ tới hoàng thượng và thái hậu nương nương là người yêu thương nó nhất, vậy nên mới đem thúc thúc và bà nội ra để làm lá chắn, nhưng mà Nhàn phi nương nương lại nói thúc thúc và bà nội của Tiểu Phàm chẳng là cái thá gì, người mình yêu kính nhất lại bị người khác nói như vậy, hơn nữa hoàng thượng và thái hậu nương nương là người mà Tiểu Phàm yêu thương nhất, vậy nên nghe người khác nói thúc thúc và bà nội của mình như vậy thì Tiểu Phàm rất tức giận, cảm thấy người ta có thể mắng mình, nhưng không thể mắng thúc thúc và bà nội mà mình kính yêu nhất, cho nên nó mới ra tay đánh Nhàn phi nương nương.”Nói xong, Nhậm Diệc lui về sau một bước, trầm giọng nói “Chuyện này tất cả mọi người đều chứng kiến, không phải chỉ có một mình Nhậm Diệc, lúc ấy tất cả thị vệ trong phủ thất hoàng tử đều có mặt, hoàng thượng có thể gọi bọn họ ra làm chứng.”Nói xong, Nhậm Diệc hài lòng chứng kiến đám đại thần lộ ra vẻ mặt như đã hiểu rõ, cũng nhìn thấy vẻ mặt hối hận của Thiên Thịnh Thịnh Đế đứng dậy, đi đến bên cạnh Tiểu Phàm, vội vàng đỡ Tiểu Phàm đứng lên “Tiểu Phàm, lời Nhậm Diệc nói đều là sự thật sao?” Lúc đưa tay đỡ Tiểu Phàm thì Thiên Thịnh Đế mới thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt, trái tim cứ thế nhói lên, trong lòng lại càng thêm hối hận và áy Phàm không trả lời, chỉ nói “Hoàng thượng thúc thúc, thật xin lỗi, là Tiểu Phàm đã quá kích động, Tiểu Phàm không nên đánh người, lần sau Tiểu Phàm nhất định sẽ không như thế nữa.”Thiên Thịnh Đế nhẹ nhàng ôm Tiểu Phàm vào trong ngực, hổ thẹn nói “Tiểu Phàm, là trẫm đã trách oan cho con, là trẫm đã trách oan cho con rồi, đứa bé ngoan . . .”Đúng, thằng bé đánh người là sai, nhưng mà, nó đánh người cũng chỉ vì mình mà thôi!Tiểu Phàm xem mình và mẫu hậu là người tôn kính nhất, chả trách người khác nói mình như vậy thì thằng bé mới đánh người. Như vậy là sai sao?Đương nhiên là không sai!“Là do trẫm sơ sót.” Thiên Thịnh Đế hổ thẹn nói “Nhàn phi cũng thật là, cho dù không biết Tiểu Phàm là ai nhưng cũng không nên mở miệng ra là nhục mạ người nhà của người ta như vậy chứ? Thật là làm mất mặt hoàng thất của vương triều Vũ Trinh ta!”Sau khi hiểu rõ trắng đen, đám người ngồi sau lưng hai thầy trò vô lương đã hoàn toàn điên đảo, Nhậm Diệc âm thầm đắc ý nháy mắt với Tiểu Phàm, tuyên cáo thắng lợi của bọn họ, Tiểu Phàm le lưỡi, cười hí hửng rồi lại vùi đầu vào trong ngực Thiên Thịnh Đế.“Hoàng thượng.” Một vị đại thần trong triều bước ra “Nói ra thì cũng không thể đổ toàn bộ trách nhiệm cho Nhàn phi nương nương, xét cho cùng thì cũng bởi vì mọi người không biết đến tiểu thế tử, cho nên mới có thể có những hiểu lầm như vậy.”“Cũng đúng.” Thiên Thịnh Đế gật đầu tán đồng ý kiến “Như vậy đi, mấy hôm nữa là sinh nhật thái hậu, đến lúc đó Tiểu Phàm hãy ngồi cạnh trẫm và thái hậu, để cho tất cả mọi người trong thiên hạ có thể nhìn thấy tiểu thế tử của trẫm, như vậy từ nay về sau sẽ không xảy ra những chuyện hiểu lầm như vậy nữa.”Chúng đại thần đều gật đầu, cho rằng đây là một đề nghị tốt, chuyện ẩu đả lần này cuối cùng cũng đã thuận lợi chấm Ly vương điện hạ đang vội vàng chạy đến cứu con trai, lúc vừa mới đặt chân vào trong cung thì đã trông thấy con trai bảo bối của mình bị một đám người túm tụm vây quanh. Tiểu Phàm đang ngồi ở trên vai Nhậm Diệc, sau lưng còn có một đám bá quan văn võ và đám hoàng tử đi theo, thoạt nhìn trông rất miệng Ân Tịch Ly hung hăng co giật, hoàn toàn không đoán nổi là chuyện gì đang xảy ra nữa rồi.“Phụ vương!” Thấy Ân Tịch Ly đến, Tiểu Phàm cao hứng giơ tay, sau đó nhảy xuống khỏi người Nhậm Diệc, nhào tới trước mặt hắn “Phụ vương!”Tiểu Phàm vốn cho rằng mình sẽ được phụ vương nhiệt tình ôm ấp quan tâm, nào ngờ, bé vừa mới nhào vào trong ngực phụ vương, lại bị phụ vương nhấc lên, sau đó đặt nằm úp sấp trên đầu gối, đánh mấy cái vào mông bé.“Tiểu tử thúi, con lại dám đi gây chuyện! Để mẫu thân và phụ vương lo lắng! Hôm nay phụ vương nhất định phải dạy dỗ con!”Ân Tịch Ly giữ chặt bé, sau đó cứ thế mà đánh, bốp bốp bốp bốp, từng cái từng cái, đánh vào mông Tiểu Phàm!Tiểu Phàm choáng váng, bé bé bé . . . lại bị phụ vương đánh đòn!Không được ôm ấp! Không được lo lắng quan tâm! Không có vẻ mặt sốt ruột gấp gáp! Mà là, bị đánh đòn!Huhu, mặt mũi của đại Độc Thánh tương lai bé biết để vào đâu . . . để vào đâu đây!“Haha ——” Sau lưng bọn họ, mọi cười lại cười to!Quả nhiên là cha nào con nấy, hai cha con dở hơi này quả thật là khiến người ta phải mở mang tầm mắt. “Thì ra là thế.” Thiên Thịnh Đế gật gật đầu, lại khẽ nhíu mày “Nữ tử này cũng thật sự to gan, lại dám không để ý đến thánh chỉ của trẫm, còn có ý đồ muốn trốn hôn, nha đầu kia. . . . . Gả cho Hoằng Việt quốc, mặc dù xa cách quê nhà, nhưng cũng được hưởng vinh hoa phú quý cả đời, thật sự là không biết coi trọng mà.”Ân Tịch Ly thấy hắn dường như có chút tức giận, sợ hắn trừng phạt Hạ Thiên, vội vàng tiến lên nói đỡ “Hoàng thượng, dù sao Hướng Linh Lung cũng là một nữ tử, nữ tử trong lòng luôn nhớ đến nhà mình là chuyện bình thường, hãy cho nàng một thời gian, sau khi thích ứng, có lẽ nàng sẽ nghĩ thông suốt thôi.”“Ừ, cái này trẫm hiểu, chuyện này đã khiến cho ngươi và Dã Thần phải hao tổn tâm tư, người đã tìm thấy được là tốt rồi, chỉ sợ không tiện ăn nói với Hoằng Việt quốc.” Thiên Thịnh Đế nói “Được rồi, các ngươi cũng lui xuống trước đi, trẫm còn có chút chuyện quốc sự cần xử lý.” “Vâng, thưa hoàng thượng.”Ân Tịch Ly cùng lục bộ thượng thư xin cáo lui, tiến ra phía sau cánh cổng Thiên Thánh điện, bỗng nhiên hắn dừng bước, gọi một tiếng “Thượng thư đại nhân!”Lục bộ thượng thư nghĩ thầm không tốt, trong lòng đã đoán được lý do mà Ân Tịch Ly gọi hắn, ngay lập tức vội vàng khom người hành lễ, lau mồ hôi đáp “Ly vương điện hạ có gì phân phó ạ?”“Phân phó?” Khóe môi của Ân Tịch Ly hơi nhếch lên, cười như không cười nhìn hắn “Bổn vương làm sao mà dám phân phó lục bộ thượng thư ngài?”Nhìn đến khuôn mặt vô cùng tuyệt mỹ đang đứng bên cạnh mình, không hiểu sao, rõ ràng thoạt nhìn là vô cùng phiêu dật thanh nhã, lại khiến cho Hà đại nhân đổ mồ hôi lạnh càng nhiều hơn, chòm râu hoa râm không ngừng run rẩy, cẩn thận dè dặt xoay người lại, khom người cung kính “Ly vương điện hạ, lời này. . . . .”“Haha, Thượng thư đại nhân không cần phải hoảng hốt như vậy, bổn vương chỉ muốn nhắc nhở thượng thư đại nhân một chuyện mà thôi.”“Ly vương điện hạ, xin cứ nói.”“Có đôi lúc, nói ít, làm nhiều, đối với thượng thư đại nhân mà nói, sẽ là một việc tương đối an toàn.”Nói xong, Ân Tịch Ly nhíu mày cười yếu ớt, hai tay buông lỏng về phía sau, không chút để ý bước qua bên cạnh hắn, bước chân thong thả mà trầm ổn, giống như đang bước vào hư không, từng bước từng bước, lại giống như đang nặng nề giẫm lên trái tim của thượng thư đại bóng lưng của Ân Tịch Ly đã dần dần biến mất, Thượng thư đại nhân đứng phía sau, toàn thân đã thấm ướt mồ hôi lạnh.*“Ta rất muốn được nhìn thấy Ly vương điện hạ thêm lần nữa. . . . .” “Câm miệng!”“Không cần liếc mắt một cái, chỉ cần nửa mắt cũng đủ để ta thỏa mãn rồi. . . . .”“Câm miệng!”“Tiểu thư, người không nên làm tổn thương tâm hồn yếu ớt bé bỏng của ta nha. . . .”“Câm. . . .A! Lời này của ngươi sao lại quen thuộc như vậy?”“Là lúc Tam hoàng tử nói chữ viết của người so với trẻ con còn không bằng, người đã nói Tam hoàng tử không được làm tổn thương tâm hồn yếu ớt của mình, nô tỳ vẫn còn nhớ rất rõ!”“. . . . .Câm miệng!”Hạ Thiên không thể nhịn được nữa, cầm một khối điểm tâm ném qua, chặn lại cái miệng nhỏ nhắn đang không ngừng lải nhải líu ríu như chim sẻ của tiểu sau cái ngày nhìn thấy khuôn mặt thật sự của Ân Tịch Ly, nha đầu tiểu Thanh kia suốt ngày lảm nhảm ở bên tai nàng, báo hại lỗ tai nàng chịu đựng đến nỗi sắp tàn phế rồi, có trời mới biết hiện giờ nàng đang rầu rĩ bao nhiêu, tiểu Thanh còn không biết từ đâu đến mà nói nhiều lời vô nghĩa như vậy.“Ưm. . . .” Tiểu Thanh bị chặn họng, nước mắt lưng tròng, ánh mắt chờ mong nhìn Hạ Thiên trực tiếp bỏ qua, vờ như không nhìn thấy.“Tiểu thư, chữ “thiện” này, người đã viết sai rồi!” A Vinh đứng bên cạnh tốt bụng nhắc nhở nàng. Hạ Thiên cúi đầu nhìn, đột nhiên khóc thét lên “Không viết nữa, không viết nữa, cái gì mà quy tắc cổ đại, ngay cả bút bi cũng không có, để cho ta phải viết chữ bằng bút lông! Đây là cái niên đại gì vậy, thời buổi này mà còn viết bút lông nữa!”A Vinh che miệng cười trộm, tuy rằng nghe không hiểu nàng đang nói gì, trong lòng vẫn vô cùng cảm thán, tiểu thư Hạ Thiên này cái gì cũng tốt, có tri thức, hiểu lễ nghĩa, phẩm chất thiện lương, nhưng lại cố tình không biết viết chữ, nếu không phải Tam hoàng tử luôn dặn dò nàng nhất định phải luyện chữ thật tốt, chỉ sợ rằng hiện tại, nàng lại đang ở nơi nào mà buôn bán cái đống thảo dược linh tinh gì đó của mình rồi. Hạ Thiên là một cô gái đến từ thế giới hiện đại. Tốt nghiệp ngành dược, cô mở một cửa hàng bán thuốc và có một cuộc sống ổn định. Đột nhiên một ngày, cuộc sống ấy của cô bị phá vỡ khi có người tố cô bán thuốc giả, hại cô phải chạy sống dở chết dở để thoát khỏi cảnh sát. Ngay lúc ấy, cô đã bất ngờ xuyên không trở về thế giới cổ đại. Cứ ngỡ xuyên không, cô sẽ được như những nữ chính ngôn tình khác, được gặp những soái ca, những mỹ nam. Nhưng cô thì ngược lại. Xuyên đến một thế giới xa lạ, cô lại bị một cường nhân cưỡng hôn, ôm ấp. Hơn cả, hắn lại không phải là một mỹ nam nào đó mà lại là một đại thúc miệng đầy ria mép. Nàng lại càng không hiểu rằng tại sao ở nơi đây, một ông chú như hắn lại được mọi người tôn sùng, ca tụng là đệ nhất mỹ nam. Nàng bị ép lấy hắn nhưng nàng thực sự không muốn. Chỉ cần nghĩ đến khi phải sống chung với hắn, ngày ngày nhìn bộ mặt của hắn, nàng đã cảm thấy đáng sợ rồi. Nghĩ vậy, nàng bỏ trốn. Nhưng xui xẻo, kế hoạch của nàng không thành. Cuộc sống hôn nhân của hắn với nàng cứ như vậy diễn ra. Ở gần nhau, tình cảm đặc biệt của hai người hình thành và cứ thế lớn dần. Nhưng liệu, khi họ yêu nhau, tình yêu của cả hai có đủ lớn để vượt qua tất cả những sóng gió.

vương gia đại thúc người thật xấu